Nữ lập trình viên và những tâm sự khó nói

admin

Gần đây, cộng đồng công nghệ tỏ ra khá thích thú với sự suất hiện của một sân chơi cũ mà mới dành riêng cho các bạn lập trình viên, nơi chia sẻ những tâm sự, nỗi niềm, băn khoăn thầm kín nhất với nhau. Chỉ sau khoảng vài ngày đầu tiên ngắn ngủi, fanpage Lập Trình Viên Confession đã thu hút được rất nhiều tâm sự đầy cảm xúc của chị em trong ngành:

Em là IT năm 4 rồi, tụi bạn thì toàn trai vô tâm, ác nữa. nhiều lúc buồn chán chả có ma nào chịu nghe mình nói chuyện cả, nói với thằng bạn thân thì mặt nó như kiểu ” tao éo care” . muốn có người nói chuyện , mà kiểu chỉ nói chuyện thôi, không biết nhau để nói không ngại á, cứ nghĩ là như vậy sẽ vui hơn, rồi có 1 bạn trường khác, cũng hay nói chuyện với em, cũng kiểu tâm lý lắm, hỏi thăm , mình có gì bực mình thì hỏi rồi nói chuyện các kiểu. em cũng không biết là do em học ngành này cho đã xong em bị tăng động hay gì, em nói chuyện được 3 ngày thôi là em block luôn, nghĩ lại bạn ấy chả làm gì cả, chỉ là em đang fix bug, chương trình méo chạy, bạn ấy inbox qua hỏi 1 câu hơi ngu ngu, mà câu đó trước có hỏi vài lần rồi em điên tiết lên nghỉ chơi luôn. Lúc em đang làm việc thì có ai inbox hay gọi điện gì mà kiểu nói chuyện công việc thì không sao , chứ tự nhiên bạn bè lâu năm đâu hỏi đang làm gì đấy, dạo này thế nào là em tắt chát em biến ngay kèm theo rất bực mình, đã rồi trừ đám IT ra em chẳng có bạn luôn. Những đứa ko phải IT đâu thể nào nhắn qua nói tao đang fix bug đừng phiền được, tụi nó đâu hiểu cảm giác fix bug ức chế thế nào, thế nên suy nghĩ cho cùng thì chỉ có IT mới mang lại hạnh phúc cho nhau. Mấy bạn nữ mà học ngành này có người yêu thì giỏi thật, em ế tới giờ luôn, không có bồ đã đành, chưa bao giờ mà có ai kiểu nói chuyện mà kiểu có ý làm quen luôn cả. cuộc đời chỉ suốt ngày đi học đi chơi vs mấy thằng bạn trong nhóm, tụi nó lần lượt có người yêu, chắc có ngày tụi nó có chủ hết thì méo còn ai chơi. mà em không có hứng nói chuyện với người lạ, bạn nào inbox hỏi xàm , chat chít làm quen là em block luôn. nhiều lúc quyết tâm thoát ế, cũng ráng rep nhưng được 3 ngày là cao, nói nữa là bực mình chứ chả được gì. thấy cuộc đời em hiện tại nhỏ quá, chỉ có mấy người lẩn quẩn gặp quài :V . cả nguồn sống thu bé lại vừa bằng 1 cái lap. T_T

Viết ủng hộ để đưa page lên tầm cao mới…
Mình chỉ là dân coder cấp thấp mang giới tính nữ.. Theo học trong trường mấy năm trời cũng thích thú lắm, viết đủ các thể loại ngôn ngữ..lúc đó chỉ biết nhồi nhét vào bộ não để hy vọng tăng thêm được mấy cái nếp nhăn nữa..
Đến khi ra trường, hãnh diện cầm cái bằng trên tay đi xin việc, rồi thì cũng có việc, cũng làm.. mà cái sai ở đây là việc học ở trường và việc ứng dụng vào thực tiễn hòan toàn khác nhau, chắc khoảng được 30% (đối với mình là vậy) … Nhiều khi không biết những cái code đó ở mô và có tác dụng gì, cũng chật vật lắm.. Làm 1 tuần đầu thôi mà đã giảm được 4kg..Bởi do ở trển 8 tiếng cắm mặt vào cái màn hình, về nhà trừ thời gian vệ sinh ăn uống còn 4 tiếng thì tiếp tục ôm cái lap.. Sáng dậy cứ như đang trên mây ấy.. Tuổi càng ngày càng già nhan sắc càng ngày càng ghê rợn..
Một coder già nua chia sẻ…

 

IT chúng ta được cho là những sinh vật không bình thường, thậm chí là bất thường và lưu trú ngoài phạm vi trái đất. Nhiều khi debug trong đầu ám ảnh toàn error, tối về tới phòng chẳng nói nổi câu tiếng người, vì thế mà bạn cùng phòng cũng dần dần trở nên xa cách vì “bất đồng ngôn ngữ “. Mình cũng chỉ là một sinh viên với số lượng đồ án ngập mặt, ngày tối chỉ biết sáng lên trường tìm chỗ yên tĩnh code, khuya về nhà cắm mặt google. Ngày tháng trôi qua, càng ngày càng bị quy là đồ lập dị. Bạn trai không muốn có, cảm thấy yêu mất thời gian. Chẳng là bạn cùng phòng tụi nó là dân kinh tế, ngày tối nói nhiều quá, mà mình nghe nó nói thì cứ “Ừ” cho xong chuyện, nghe nhiều nhức đầu quá.
Có phải là mình đàn trong giai đoạn stress mãn tính rồi không. Thật ra chẳng ai hiểu mình bằng những người cùng ngành. Chúng ta nỗ lực làm việc để tạo ra một thứ tốt đẹp trên đời. Cảm thấy sự hy sinh vô cùng to lớn (hí hí, chỉ là tinh thần tự sướng thôi). Mình chưa đi làm, và cũng chưa biết áp lực ở công ty là như thế nào. Nhưng các dev ơi, có ai đã từng cảm thấy mình bị lạc lõng giữa những người bạn xung quanh chưa? Deadline sắp đến và chưa bao giờ độ tự kỷ của mình lại lên level max như bây giờ. Có dev nào đang bị ăn deadline thì mau chóng fix bug thành công nhé.

Thật ra cũng không có gì để nói mấy đâu :v Chẳng qua em chỉ là 1 đứa con gái học lập trình thôi. Đôi khi cũng thấy mệt mỏi vì suốt ngày cứ máy tính với cả code. Đêm đêm lại nằm suy nghĩ thành ra thiếu ngủ, trở thành con panda. Mà em cũng không ưa trang điểm này nọ (Em cũng ưa nhìn mà có tội lùn tí)… lại suốt ngày tự kỉ với cái máy tính. Trong giấc mơ em nghĩ phải là có 2 đứa IT yêu nhau chắc vui. Trước đây cũng có quen 1 người dân IT, hắn bảo hắn khô khan lắm, um thì em cũng hiểu cũng cho qua, cũng tin và thương hắn lắm. Quen gần 1 năm mà nói ra có 8 tháng thôi thì hắn quen người khác, thế là thôi xong giấc mơ tan tành :v
Nói thế chứ, chia tay rồi mới thấy một mình tự do đúng là hạnh phúc vô bờ bến luôn, đỡ phải tốn thời gian lo cho người xa lạ, đỡ tốn não để nhớ về ai, suy nghĩ coi giờ người ta cảm thấy thế nào…Giờ em lại thích tự do mãi chẳng muốn quen linh tinh nữa mới sợ. Kiểu thấy phí thời gian mà chả được gì, lại còn tổn thương sâu sắc :v Mà cũng may em là nữ, cũng chơi thân với nhiều con trai, chắc mốt cũng không ế đâu nhỉ :”>
Thôi viết dài rồi, hôm khác em gửi tiếp cho xôm. Chúc các bác 1 ngày vui vẻ với đống bug nhé :v :v

Ngoài lề tí: em đến oải với mấy cái tool ấy, lâu lâu nó lỗi linh tinh cài đi cài lại phát mệt :v Học lập trình cho em tính kiên nhẫn và kiềm chế cực kì cao luôn á, chứ k chắc 1 năm thay mấy cái lap rồi ?)

Em làm con gái nhưng lại chọn ngành IT, dân coder chính hiệu.
Thiết kế website cho một công ty gần nhà. Đúng là đâm lao thì phải theo lao các bạn à. Em tâm sự để các bạn nữ đừng nên chọn ngành này nhé. Chẳng là ngày xưa em thích kiến trúc nhưng mải đi chơi với BF là OX em bây giờ mà bỏ bê việc vẽ vời, thế là từ khối V sang hẳn khối A (hóa em cũng ko biết gì may mà khấn phật được 4,5đ) theo ck em làm IT luôn.
Từ ngày đi làm thiết kế website thấy nghề này mỏi quá cơ. Nhiều khi giờ giấc nó không có cố định được các bạn à, nhiều hôm phải làm thêm 1 2 tiếng vì đang đưa website lên mạng về làm sao được mà cũng không được thêm xu nào. Về nhà mệt lắm.
Rồi cứ học It là mọi người quy vào cái gì liên quan đến máy tính là phải biết, cứ thấy em dễ là cái gì cũng nhờ, cài win các kiểu, chạy đi chạy lại bã cả cái thân con cò đói. Mà mình là con gái, cô dì chú bác cậu mợ anh em nhờ không đi lại bảo là chảnh,thôi cố gắng đi cho các cụ khen con gái ông này ông nọ siêng việc
Rồi nào là ngồi cả ngày dán mắt với cái màn hình lcd nhiều hay sao nên ngực cũng lcd theo, da trắng cũng trắng nhưng cứ nhẻm nhẻm ko sáng ngời chói lóa.
May quá có OX cùng nghề nên cũng dễ thông cảm! Nhiều khi vk làm việc giúp ck và ck lại giúp vợ.
Thôi như thế cũng gọi là an ủi.
Không biết có bạn nam bạn nữ nào cùng ngành IT vào chia sẻ cái cho đỡ tủi thân :
À mà bảo IT lương cao chẳng thấy cao gì, “cháo thay cơm, mì tôm thay cháo” cứ gọi là suốt ngày!

Những ai có ý muốn chia sẻ tâm sự của mình với mọi người, theo cách kín đáo và an toàn nhất, hãy đăng tải vào đây nhé !!

 

Chia sẻ bài viết ngay

Nguồn bài viết : TechTalk